Tết Trung thu - cho những em bé và cả “đứa trẻ” trong chúng ta
Trung thu từ lâu vẫn được gọi là Tết của thiếu nhi. Nhưng càng lớn hơn, tôi càng thấy ngày này không chỉ dành riêng cho trẻ con, mà còn là dịp để những “người lớn” nhắc mình hãy nhớ về đứa trẻ bên trong chính mình. Đứa trẻ ấy, nhiều khi bị quên đi, bị bỏ mặc đâu đó dưới những bộn bề công việc, những lo toan cuộc sống, nhưng tôi tin là nó vẫn hiện hữu, vẫn chưa bao giờ biến mất.
Tôi vẫn nhớ những Trung thu nhiều
năm về trước, khi tôi còn bé, niềm vui giản đơn chỉ là một chiếc lồng đèn giấy
kiếng nhiều màu, hay một cái bánh nướng được chia đều cho cả nhà. Cảm giác tung
tăng cùng đám bạn, trên là ánh trăng, trước mặt là bếp lửa, bên tai nghe tiếng
cười đùa, cả tiếng trống múa lân từ xa vọng lại, vừa háo hức, rộn ràng từ bên
trong một tâm hồn bé nhỏ, vừa yên bình, ấm áp biết bao, như thể cả thế giới lúc
đó chỉ có tiếng cười nói và mùi bánh thơm ngọt. Những ký ức ấy, dẫu đã thật xa
xôi, nhưng vẫn còn sáng trong, như một ngọn đèn nhỏ miệt mài chưa bao giờ tắt.
Còn giờ đây, khi không còn cầm lồng
đèn chạy tung tăng khắp xóm, cũng không còn ở gần bên gia đình, Trung thu trong
mắt tôi lại là một dịp để nhắc nhớ mình về nhiều thứ. Đó là dịp để cho phép
mình sống chậm lại, được hồn nhiên một chút, được nhớ về những kỷ niệm đẹp. Không
còn ngồi lọt thỏm trong lòng ba nữa, cũng không còn tung tăng chạy nhảy quanh sân
mà giờ đây chỉ còn qua màn hình điện thoại, nhưng vẫn tiếp tục những câu chuyện
không đầu không đuôi, chia sẻ về những điều mới mẻ nơi thành phố phồn hoa…
Niềm vui lúc này không còn ồn ào, mà lắng đọng hơn, dịu dàng hơn... Suy cho cùng,
cái mà cả trẻ con lẫn người lớn đang tìm kiếm vẫn đâu đó tương tự nhau, chúng
ta đều muốn một chút an bình, một chút đoàn viên.
Tôi nghĩ, mỗi người chúng ta đều
cần giữ lại và nuôi dưỡng đứa trẻ ấy. Đứa trẻ biết ngước nhìn trăng tròn để ước
nguyện, biết vui vì một ngọn đèn sáng, biết cười vì một điều giản dị. Đứa trẻ ấy,
nếu còn hiện diện, sẽ giúp ta không chai sạn trước cuộc đời và để nhắc ta luôn
nhớ rằng, niềm vui không phải là điều gì đó ở nơi xa xôi, mà nó nằm ngay trước
mắt, trong chiếc bánh, ly trà, hay cả trong khoảnh khắc khi còn có thể bên cạnh
những người thương yêu.
Vậy nên, nhân một mùa trăng tròn
nữa lại về, tôi chỉ mong rằng tất cả chúng ta, cả những em bé ngoài kia lẫn đứa
trẻ trong lòng mỗi người, đều có một đêm Trung thu trọn vẹn. Trọn vẹn không phải
vì đủ đầy vật chất, mà vì ta biết mỉm cười, biết cảm ơn và biết giữ cho mình một
góc bình yên.
Nhận xét
Đăng nhận xét