Những người Thầy trong đời
Tôi tin rằng mỗi người trong chúng ta, vào những giai đoạn, những thời điểm quan trọng của cuộc đời, đều sẽ may mắn gặp được một “người Thầy”. Người này không chỉ là người đứng trên bục giảng. Có thể là cha mẹ, anh chị, bạn bè, là thầy cô trên lớp, người hướng dẫn, là sếp của bạn, hay đơn giản là một người từng đi qua cuộc đời bạn vào đúng thời điểm nào đó, khi ta cần một cú hích, một bàn tay, hoặc một tấm gương để nhìn vào, để soi rọi và tiến tới.
Đấy đều là những người Thầy trong
đời. Họ đến vào lúc ta đã sẵn sàng cho những bài học, và rời đi, nhẹ nhàng
buông vòng tay khi ta đủ sức vươn cánh bay đến vùng trời mới, khi đã sẵn sàng
bước sang giai đoạn tiếp theo. Đôi khi nhẹ nhàng, nhưng đôi khi là một cơn chấn
động. Nhưng nhìn lại, với tôi đấy là những may mắn lớn, và sự biết ơn luôn được
khắc ghi trong lòng.
Phải mở đầu với anh trai tôi - người
Thầy đầu tiên của tôi - người mà tôi sợ chín phần, nhưng nể thì đến mười, anh ấy
từng là một hình mẫu mà tôi muốn trở thành ngày tôi còn bé. Anh nghiêm khắc, giỏi
giang, và để lại cho tôi không chỉ cả một tủ sách tôi say mê mà còn là quan điểm
sống, là một cách tư duy - nhanh gọn, hiệu quả và lười một cách có chủ đích. Những
mẹo học, cách làm bài, cách tư duy kiểu shortcut của anh, đến giờ vẫn là một phần
trong hành trang tôi mang theo mỗi ngày, bởi lẻ nó đã thấm vào tôi như một điều
hết sức tự nhiên và không còn tách bạch nữa.
Rồi đến một người Thầy theo cả
nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, xuất hiện và đồng hành cùng tôi trong suốt thời cấp
hai và những năm sau đó. Không chỉ dạy chữ, Thầy dạy tôi cách sống, cách nghĩ,
cách lựa chọn điều đúng đắn giữa muôn vàn hướng rẽ. Có lẽ không có Thầy, sẽ
không có tôi của hôm nay. Những lời Thầy dạy, đến giờ tôi vẫn giữ như kim chỉ
nam, ngay cả khi Thầy đã rời xa thế giới này mãi mãi.
Và rồi ở từng giai đoạn, tôi lại
gặp một người Thầy khác. Một người “Anh lớn” trong câu lạc bộ khi vào đại học, người
dạy tôi cách làm việc nhóm, cách trình bày ý tưởng, cách đứng trước đám đông
không run sợ. Một người mentor khi tôi bước vào đời - cho tôi cái nhìn thực tế
về thị trường, và về chính mình.
Có lẻ để kể hết thì không xuể, vì
tôi là một người may mắn, rất nhiều “quý nhân” đã xuất hiện và để lại những dấu
ấn trên những bước chân tôi trong hành trình cuộc đời này.
Tôi từng nghĩ sao mình may mắn thế?
Nhưng càng lớn, tôi nhận ra rằng, người Thầy chỉ đến khi bạn đã sẵn sàng. Sự
may mắn ấy, là phần thưởng cho những nỗ lực thầm lặng, là tín hiệu mà vũ trụ hồi
đáp khi ta phát đi một tần số đủ rõ ràng, rằng chính ta đang nghiêm túc với
hành trình của mình.
Ai cũng cần một người Thầy. Không
phải để phụ thuộc, mà để được khai sáng. Không phải để đi thay mình, mà để chỉ
mình đi đúng hướng.
Nếu bạn đang bối rối, hoang mang
hay mất phương hướng, hãy cứ đi tiếp. Và hãy tin, người Thầy của bạn sẽ xuất hiện,
vào lúc bạn cần nhất.
Nhận xét
Đăng nhận xét