First Cow - Những điều dịu dàng, cũ kỹ và mong manh

 

Tôi từng đọc được ở đâu đó: “Có những người không thuộc về thời đại của họ, nhưng họ vẫn cố sống cho trọn”. Đó cũng là cảm giác tôi mang theo xuyên suốt khi xem First Cow, một bộ phim gần như im lặng, không cao trào, không ồn ào và càng không hấp dẫn theo lối thông thường. Nó buồn thật buồn, nhưng đẹp. Theo một cách nào đó rất nhân văn, rất thật.

CookieKing-Lu, hai con người chẳng có gì ngoài sự tử tế, nhưng cũng không hẳn là tử tế. Họ là những kẻ đứng ngoài cuộc đua quyền lực, tài sản hay vị thế trong một xã hội hoang dại và ngập tràn sự bất công. Nhưng cũng chính vì “không có gì” mà họ thấy được những điều nhỏ bé nhưng thật ý nghĩa. Một ổ bánh thơm, một chén trà nóng, hay một cái nhìn cảm thông. Trong thế giới mà kẻ mạnh thống trị và kẻ yếu phải nhún nhường để sống sót, thì việc chọn cách sống có sự tử tế đã là một hành động đầy dũng khí.

Có lẽ điều khiến tôi day dứt nhất là sự mong manh của niềm hy vọng ấy. Hai con người làm ra món bánh ngon từ sữa bò trộm được, như thể họ đang trộm một cơ hội được sống theo cách của mình. Cái cách mà “giấc mơ Mỹ” được xây dựng lên từ gốc rễ nghèo đói và gian khó, từ những kẻ chẳng có gì để mất ngoài niềm tin, dù thật mơ hồ, rằng mình cũng xứng đáng được nếm trải một cuộc đời tốt đẹp hơn. Nhưng giấc mơ đó, cũng như dòng sữa ấy, không phải của họ và chưa bao giờ thật sự thuộc về họ.

First Cow không kể một câu chuyện lớn, nhưng nó đặt ra những câu hỏi lớn: Liệu lòng tốt có chỗ đứng trong xã hội đang vận hành bằng lợi ích? Liệu con người có thể sống đúng với bản chất của mình mà không bị cuốn đi? Và điều gì mới thật sự đáng quý?

Hình ảnh hai bộ xương nằm cạnh nhau mở đầu phim, rồi quay ngược lại quá khứ để câu chuyện được kể. Một lựa chọn không phải để spoiler, mà để nhấn mạnh rằng dù cái kết ra sao, điều đẹp đẽ nhất vẫn là hành trình mà họ đã cùng nhau sống, dẫu thật ngắn ngủi. Có những tình bạn đến trong lặng lẽ, nhưng đủ sức làm ấm một kiếp người.

First Cow là cuốn phim cho những ai không vội. Nó không cho ta lời giải, nhưng khiến ta muốn ngồi lại, chậm hơn một chút, dịu hơn một chút, để nhận ra rằng lòng tử tế, đôi khi là điều duy nhất khiến con người khác với cơn lốc của thời đại.

(Nguồn ảnh: https://gem.cbc.ca/first-cow)

Nhận xét