Vũ trụ đang lắng nghe!
Đã có nhiều hơn một thời điểm, tôi cảm thấy mình và thế giới xung quanh có sự kết nối thật lạ kỳ, như thể vũ trụ đang lắng nghe mình, như thể những điều tôi tin tưởng đang được hồi đáp, dù không phải bằng những lời nói cụ thể.
Dần dà, tôi càng hiểu và càng tin rằng, mỗi người chúng ta đều phát ra một “tần số rung động” - một dạng năng lượng vô hình được tạo thành từ cảm xúc, suy nghĩ và cả niềm tin ta nuôi dưỡng mỗi ngày. Khoa học đã chứng minh rằng mọi vật thể - kể cả con người - đều là tập hợp của các dao động năng lượng. Vậy thì đâu có gì xa vời nếu nói rằng những gì ta nghĩ, ta cảm, ta hướng đến… đều ảnh hưởng đến năng lượng mà ta phát ra hay thu hút chúng về.Những niềm tin đó không phải là sự
mơ hồ hay phó thác. Ngược lại, nó mời gọi ta phải sống chủ động hơn, bởi nếu
mình là người phát tín hiệu, thì chính mình là người kiểm soát chúng.
Và một điều chắc chắn là các tần số ấy không thể làm giả được. Nó được tạo nên
từ chính nội lực của bản thân, từ những lựa chọn kiên định khi không ai nhìn thấy,
từ sự nhẫn nại đi tiếp cả khi không một ai cổ vũ.
Có một câu nói rất hay của Carl Jung: “Cho đến khi bạn làm cho điều vô thức trở nên có ý thức, nó sẽ điều khiển cuộc đời bạn và bạn sẽ gọi đó là số phận”. Điều ấy khiến tôi hiểu rằng sống tỉnh thức, sống có chủ đích, là bước đầu tiên để điều chỉnh tần số rung động của chính mình. Theo triết học phương Đông, nó được gọi là “thuận thiên”, sống thuận với tự nhiên, với quy luật vô hình. Sự thuận thiên không phải là buông xuôi, mà là dũng cảm sống đúng với bản chất của mình, không ép uổng, không chống lại, nhưng cũng không gục ngã. Rất rõ ràng về vai trò của “tín hiệu vũ trụ” - những điều tình cờ mà đầy ý nghĩa, những cuộc gặp gỡ đúng lúc, những cơ hội đến khi bạn đã sẵn sàng. Nhưng tôi cũng tin rằng, vũ trụ chỉ có thể phản hồi nếu ta thật sự phát ra được tín hiệu rõ ràng và đủ mạnh, từ chính nội lực của ta, không phải bằng lời cầu xin, mà bằng những hành động lặng lẽ, kiên trì và quyết tâm từng ngày.
Có nhiều những ngày tôi thấy mình bị lệch pha, khi những lo toan, hoài nghi bản thân và cảm giác trống rỗng chiếm lấy mình toàn bộ. Nhưng chính nhờ những lúc như thế, tôi nhận ra một điều, nội lực không phải là ánh hào quang bên ngoài, mà là khả năng kiểm soát từ bên trong. Đó là khi ta biết dừng lại, lắng nghe chính mình, rồi âm thầm điều chỉnh cho đến khi nhịp điệu cuộc sống bắt đầu hài hòa trở lại.
Hãy là chính mình, không ngừng rèn luyện mình
để có nội lực đủ mạnh, vũ trụ sẽ luôn đón nhận, lắng nghe bạn và phản hồi bạn, theo cách
riêng của nó.
(Nguồn ảnh: cata.cl)
Nhận xét
Đăng nhận xét